Trong guồng quay tất bật của cuộc sống hiện đại, trong nhịp đập gấp gáp của thời kinh tế thị trường và trong mê mải, có khi mệt mỏi, của những lo toan đời sống thường nhật, có thể sẽ là xa lạ và lạc điệu khi nhắc đến văn chương cũng như vai trò, vị trí của nó đối với mỗi con người chúng ta nói riêng và toàn xã hội nói chung. Tuy nhiên, chính nhận thức “xa lạ”, “lạc điệu” này lại đã và đang đẩy văn chương xa dần đời sống con người, đặc biệt là một bộ phận giới trẻ. Họ hờ hững với văn chương, coi đó là “lãng mạn”, là “diễm xưa”; họ xa dần với văn hóa đọc để tìm đến với văn hóa nghe, nhìn, lướt (web); họ cuồng nhiệt với các tiêu chí “nhìn là phải ra tiền” ngay cả khi lựa chọn chuyên ban để theo học trong nhà trường phổ thông và khi thi đại học